Một trong những điều mà tôi ấn tượng nhất ở Pai có lẽ là chợ đêm. Không giống như bất cứ chợ đêm ở nơi nào trên thế giới, chợ đêm Pai là một thiên đường ẩm thực mang âm hưởng của một phiên chợ làng quê. Người ta có thể bày bán trên bất cứ gì họ có, xe đẩy, bàn ghế hoặc chỉ là một cái mẹt. Như anh bán bắp nướng cho tôi thì chỉ cần một chậu than kê trên một cái ghế và tấm lưới nướng. Chợ đêm nằm xen kẽ giữa hai bên con đường là quán café và quán bar nhạc indie kiểu riêng Pai, nhưng không vì thế mà mất đi vẻ mộc mạc vốn có. Mọi thứ diễn ra trong một sự hài hòa, êm dịu và dễ chịu.
Một điều ấn tượng nữa của chợ đêm là ở đây người ta không bao giờ chèo kéo, nài nỉ hay tranh giành khách. Khách có thể đứng mê mải trước quầy hàng, thoải mái ngắm nghía những món đồ ăn lạ lẫm, lướt qua mọi thứ trên menu rồi có thể gọi món hoặc bước đi. Người bán luôn thoải mái, mỉm cười và không bao giờ khó chịu.

Tối hôm chúng tôi đi có một chú mặc quần áo truyền thống, chân mang giày thể thao, mũ trắng, vừa đàn vừa hát vừa nhảy một giai điệu nhạc truyền thông rất lạ lẫm và vui tai. Du khách dừng chân mải mê nhìn chú nhún nhảy đầy say mê. Mặt chú lấm tấm mồ hôi nhưng nụ cười luôn trên môi.
Ở chợ đêm có thể dễ dàng tìm thấy một món ẩm thực Thái truyền thống như Pa Tom Yam, Son Tam, Khao Soy hay đồ nướng, các món pizza, món chay, Hala food, món Nhật, trái cây, sinh tố và ti tỉ món ăn xuất sắc khác. Một trong những món tôi cực kỳ ấn tượng đến mãi bây giờ là nước ép. Cuối con đường là 2 quầy nước ép, với hàng chục loại trái cây tươi rói xếp lên tủ. Người ta không đặt tên nước ép theo tên loại trái cây như ép cam, ép táo, ép thơm mà đánh số, với mỗi con số là một cái tên mỹ miều như Peanut lover, Tropical island, Crazy sexy Goddess… kèm theo công thức nước ép bao gồm nhiều loại trái cây và rau củ khác nhau.

Lúc tôi đến Pai, nước ép rau củ chưa phổ biến tại Việt Nam, cho nên tôi đã cực kỳ lạ lẫm với kiểu nước ép từ nhiều loại rau củ khác nhau và hương vị xuất sắc của nó, đến nỗi về Việt Nam tôi đã tậu cho mình một em máy ép chậm để ép rau củ. Một điều ấn tượng khác của quầy nước ép là nước ép được đựng trong những cái ly mà phần nước tràn qua cả phần nắp chai. Sau khi đưa cho tôi ly nước ép mà tôi cứ thót tim vì sợ nó chảy tràn, thì chị chủ lại nháy mắt ý bảo uống đi. Tôi làm một ngụm, rồi chị bảo đưa ly đây, thế là chị rót thêm cho nó tràn ra tiếp. Thật là một ly nước ép xuất sắc cả về chất lượng và số lượng.

Chợ đêm Pai cũng rất dễ bắt gặp quầy BBQ tự chọn, với cái giá 10B (7000 VND) một xiên que, du khách có thể lấy một cái dĩa, tự tay chọn bất cứ loại nào mình thích rồi đưa cho chủ quầy nướng ngay tại chỗ. Chúng tôi dừng chân ở một quầy BBQ mà cái lý do hết sức trời ơi đất hỡi là chị chủ quán có ngoại hình quá giống một cô bạn của tôi. Chúng tôi còn bảo phải chụp hình chị ấy để còn giúp cô bạn tìm chị em thấy lạc trên đất Thái. Nhưng cũng cảm ơn cái lý do trớt quớt đó mà chúng tôi may mắn được thưởng thức quầy BBQ ngon nhất chợ đêm, khiến hai đứa phải quay lại ăn thêm vì quá ghiền cái vị nóng thơm, đậm đà và cay cay.
Trong lúc đang chờ chị chủ quán BBQ nhanh tay trở từng xiên que cho khách, một chị người địa phương đang ngồi cạnh chị chủ hỏi chúng tôi đến từ đâu. Khi biết chúng tôi đến từ Việt Nam, chị hào hứng kể.
-Tôi đã từng đến Việt Nam rồi. Việt Nam đẹp, đồ ăn ngon, tôi rất thích.
Chúng tôi cười xòa vì độ dễ thương của người bạn nước láng giềng. Rồi chị kể hồi lúc ngoài 20 chị từng là một tour guide, dẫn khách Thái đi du lịch qua các nước, trong đó có Việt Nam. Chị vẫn có thể nói một vài câu tiếng Việt với chúng tôi như “Xin Chào”, “Cảm ơn”, “Đẹp lắm”, “Ngon lắm”. Tuổi trẻ của chị thật rực rỡ nhiều màu sắc. Nay thì chị kết hôn, kinh doanh riêng mà tối tối lại ra đây ngồi chơi với chị chủ BBQ. Ấn tượng của tôi về chị là một người phụ nữ Thái luôn tràn đầy sức sống và nụ cười trên môi.
Sau khi no nê với BBQ, pad Thái, bánh cuộn, ram chiên chúng tôi mua một trái bắp nướng nóng thơm mỡ hành với giá 10B (7000đ) từ một anh chàng bán bắp miệng luôn nở nụ cười, trên tay 2 ly nước ép đầy ứ đi về phía bờ sông. Chúng tôi băng trên chiếc cầu tre dập dềnh, qua phía bên kia sông chọn cho mình một chỗ ngồi.
Mọi thứ chìm trong bóng tối ngoại trừ một vài bóng đèn điện lập lòe hắt ra từ nhà hàng phía bên kia sông. Thứ ánh sáng mạnh mẽ duy nhất lúc này tỏa ra phía trên đầu chúng tôi, nơi mặt trăng tròn và rõ nét. Nước sông chảy qua róc rách. Anh bắt đầu hát một bài gì đó tôi không rõ. Chỉ biết trong giây phút ấy, tôi thấy hoocmon hạnh phúc đang chảy tràn qua từng huyết quản.
Trích Nhật ký hành trình Pai
Comments
Nice shot❤️
Author
Thank you
You are very welcome