Khi đến bất cứ đất nước nào trên thế giới, có lẽ ta đã quá quen thuộc với những khu phố Chinatown đặc trưng của người Hoa. Ở Pai cũng vậy, tuy không có Chinatown nhưng có một ngôi làng nhỏ xinh đẹp mà người ta gọi là Chinese Village (Làng người hoa).
Sáng hôm ấy, chúng tôi tranh thủ tìm đường lên YunLai Viewpoint vãn cảnh sớm mai. Con đường dẫn chúng tôi ngang qua những ngôi nhà nhỏ, ngoằn ngoèo có lúc lên lúc xuống. Từ xa có thể thấy những ngọn đồi thoai thoải một màu xanh, những cánh đồng hoa tím và cả những vườn cây. Những chiếc đèn lồng đỏ treo hai bên lối vào, hàng cây nhỏ và bầu trời nằm phía cuối, nơi những đám mây trắng lững thững trôi khiến chúng tôi ngỡ mình đang lạc lối ở cổng vào thiên đường.


Người ta dựng những lên những hàng rào tre, chiếc cầu tre và những bộ bàn ghế gỗ cho du khách hoà mình với thiên nhiên, chụp hình hay ngồi nghỉ chân vãn cảnh. Chúng tôi gọi một tách trà Trung Hoa, nhìn ngắm ngôi làng nhỏ từ trên cao và thả hồn lãng đãng theo những đám mây.



Dưới một gốc cây, người ta treo những trái tim tình yêu đủ sắc màu rực rỡ. Dù chẳng mấy khi làm những điều sến sẩm, tôi và anh vẫn quyết định mua một dây treo, viết tên hai đứa và treo lên như một kỷ niệm để nhớ về những ngày bình yên nơi đây.

***
Chúng tôi ghé thăm làng người Hoa. Satichon Village là một ngôi làng cổ, với những ngôi nhà đậm chất Trung Hoa, chiếc đu quay gỗ truyền thống và những bức tường thành đá vững chãi. Khác với những khu phố Hoa điển hình trên khắp thế giới, Satichon Village vẫn giữ được những nét văn hóa truyền thống lâu đời của người Vân Nam, như ngôn ngữ, trang phục và đặc biệt là ẩm thực. Ngôi làng nhỏ nằm bình yên giữa thiên nhiên và phong cảnh núi non hữu tình.

Theo lịch sử ghi lại, làng Santichon hay còn gọi là Trung tâm Văn hóa Vân Nam Trung Quốc, được hình thành kể từ khi những người dân Trung Quốc rời bỏ đất nước thời cách mạng Mao Trạch Đông. Họ đã đến đây, bắt đầu cuộc sống mới, lập nghiệp, xây dựng kinh tế nhưng không quên giữ những giá trị văn hoá và truyền thống của dân tộc mình.

Năm 2005, làng Santichon được Phó thống đốc Mae Hong Son, ông Prasit Prasertsri, tuyên bố mở cửa.Ngày nay, Satichon trở nên nổi tiếng bởi những khu vực thưởng trà rộng lớn, những cánh đồng trà bạt ngàn. Trà đã trở thành nguồn lực kinh tế chính cho người dân nơi đây không chỉ về sản xuất mà cả về du lịch.

Làng cổ Santichon ngày nay là một trung tâm, nơi du khách có cơ hội trải nghiệm văn hóa Trung Quốc. Du khách đến đây có thể ngắm nhìn những ngôi nhà đất sét truyền thống của Trung Quốc, những chiếc vòng đu quay lớn bằng gỗ, tham quan những cửa hàng nhỏ bằng bùn và đất sét, nơi trà được bán theo túi hoặc bằng ấm. Du khách có thể mặc trang phục Vân Nam truyền thống, tham gia các buổi thưởng trà, đăng ký cưỡi ngựa hoặc tham gia các trò chơi truyền thống như bắn cung, bắn súng.

Ẩm thực phải thử khi đến Satichon là các món ăn Vân Nam truyền thống như thịt lợn cắp nách, bánh bao, gà đen hấp với các loại thảo mộc Trung Quốc, nấm đông cô chiên, salad cô gái Vân Nam.

Đi xuyên qua ngôi làng, chúng tôi lạc vào một cánh đồng hoa cúc vàng rực rỡ. Không thu phí, không người canh gác, du khách có thể trả phí bằng cách bỏ tiền vào thùng tiền quyên góp hoặc gọi một tách trà hoa cúc. Cánh đồng hoa cúc nằm trải dài bên sườn đồi, vàng rơm và thơm ngát. Mấy đàn ong tà tà trên mấy nhánh hoa. Trong một khoảnh khắc, anh bắt được tấm ảnh mà chúng tôi hết sức ưng ý. Một đàn chim bay ngang qua cánh đồng, phía trên đường chân trời được vẽ bởi dãy núi mờ ảo phía xa và con chim đầu đàn đang bay vút. Tôi thấy mình đang lạc giữa bình yên.

Comments
Ôi đẹp quá ^^
Author
Cảm ơn Tazza nhé.