-Anh chị đã lên Pai chưa?
-Tụi mình mới đến Chiang Mai hôm qua, ngày mốt sẽ lên Pai. Bạn thì sao? – Tôi hỏi.
-Em mới ở Pai về nè. Anh chị phải đi Pai đi. Trời ơi, Pai đẹp lắm. Em lên Pai mà không muốn về luôn.
-Mình cũng thích Pai lắm. Bạn lên đó bằng gì?
-Em chạy xe máy một mình lên đó nè.
-Bạn gan quá vậy.
-Em bị say xe nên em quyết định thuê xe máy chạy lên Pai luôn. Không uổng công, cảnh trên đường đi đẹp lắm. Lên Pai, anh chị nhớ ghé Why not Bar, kêu một ly whisky, ngồi ngắm đường phố về đêm nhé. Chill thực sự.
Cô bạn đồng hương Việt Nam chúng tôi quen trong lễ thả đèn trời ở Doi Saket, nói về Pai bằng tất cả sự phấn khích. Là một solo traveller năng động, cá tính và đôi chút liều lĩnh, Trân đã từng một mình đặt chân lên nhiều vùng đất lạ và vẫn đang ấp ủ nhiều dự định cho những chuyến đi mới. Thật trùng hợp, chúng tôi và Trân đều có thời gian ở lại Chiang Mai và Pai dài một tuần như nhau, nhưng cô bạn đã đến trước đôi ngày.
Khi nghiên cứu lịch trình 7 ngày ở Bắc Thái, ngoài thả đèn trời ở Chiang Mai và những điểm must visit gần thành phố, chúng tôi còn trống vài ngày mà chưa biết làm gì. Giữa những địa danh cách Chiang Mai tầm hơn trăm cây số như Chiang Rai, Pai, Mea Hong Son, tôi đã phải lòng Pai ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Pai nằm phía bắc, cách Chiang Mai 150km, trong một thung lũng yên bình bao bọc bởi những ngọn núi cao xanh quanh năm, những cánh đồng lúa bình yên và con sông Pai hiền hậu. Với khí hậu ôn hòa, trong lành, mát mẻ, Pai là một vùng đất lý tưởng để ẩn mình. Nếu ví Chiang Mai là một cô gái thành thị hiện đại vẫn còn vương vấn chút truyền thống và hoài cổ thì Pai là một cô thôn nữ mộc mạc và hoang dại.
Để đến được Pai người ta phải vượt qua những đoạn đèo gấp khúc như cùi chỏ. 762 khúc cua thần thánh của Pai nổi tiếng đến nỗi hình ảnh của những khúc cua này trở thành biểu tượng của Pai và xuất hiện trên mọi thứ quà lưu niệm ở đây. Tuy nhiên, nó cũng chính là lý do khiến nhiều người ngại không dám đến Pai, bởi cảm giác ngồi thu mình trong chiếc xe khách chật hẹp, lắc lư trái phải liên tục mỗi lần bác tài bẻ lái qua một khúc cua, từ khúc cua thứ nhất cho đến hết khúc cua thứ 762, là một trải nghiệm không mấy thú vị. Nhưng đối với dân ghiền trải nghiệm những vùng đất mới như chúng tôi, không gì có thể cản được. Ai lì thì đi bus như tôi còn ai liều thì đi xe máy như Trân.
Những chiếc xe Prempracha tại bến xe Chiang Mai
Chúng tôi chọn bus 12 chỗ của hãng Prempracha vì hãng này có website bán vé online và được chọn chỗ ngồi lúc đặt vé. 9:30 sáng, chuyến xe của chúng tôi rời bến xe Chiang Mai, sau 3 tiếng rưỡi vượt qua những cung đường hoa dã quỳ vàng rực, những rừng cây xanh ngắt cả đôi bên, và những khúc cua gấp khúc thần thánh, chúng tôi chính thức đặt chân lên Pai.
***
1h trưa, nắng chói chang và bỏng rát táp vào mặt.
Bến xe Pai nhỏ và cũ kỹ, chỉ duy nhất vài chiếc xe của hãng Prempracha. Có chiếc vừa đến, có chiếc lại chuẩn bị rời đi. Tây balo áo ba lỗ, quần jogger đi lại khắp con phố. Những ngôi nhà, cửa hàng, quán xá nhỏ xinh ngập tràn màu sắc. Chúng tôi đi bộ dọc con đường chính của thị trấn mà như lạc lối trong một vùng đất chỉ có trong phim. Thứ văn hóa Hippie của những con người đấu tranh vì hòa bình, tình yêu và hạnh phúc có lẽ đã mang đến sắc màu cho thị trấn bé nhỏ này.
Trên con đường chính của thị trấn Pai
Với lợi thế bắt nguồn từ một ngôi làng cổ của người dân tộc Shan và chưa bị tác động bởi quá trình đô thị hóa, những ngôi nhà handmade với kiến trúc đặc trưng, nhỏ xinh và đầy màu sắc ở Pai làm người ta yêu thích đến phát cuồng. Người ở Pai hầu hết là dân du lịch bụi, tây balo và một số ít ta balo như chúng tôi. Bọn họ là dân traveler, wanderer, freelancer, writer hoặc những kẻ không là ai cả. Tự do, đôi chút điên dại và chọn Pai để dừng chân cho những tháng ngày tự tại.
Chúng tôi đi bộ về hướng bờ sông để tìm Pai Country Hut, nơi sẽ tá túc trong những ngày sắp tới ở Pai. Bên kia sông, những cây muồng hoàng yến nở vàng rực rỡ. Chiếc cầu tre nhỏ mộc mạc được làm thủ công nối liền hai bờ sông xanh biếc. Người ta vẫn tìm thấy các resort nằm ven sông nhưng resort cao cấp thì không có, bởi những bungalow, treehouse gần gũi với thiên nhiên với giá chưa đến 20$/ đêm được đặc biệt yêu thích ở Pai.
Chiếc cầu tre nối hai bờ sông Pai
Pai Country Hut là một nơi ở đặc biệt. Dù chỉ cách bờ sông 5p đi bộ, không gian ở đây thuộc về một nơi khác, cách biệt hoàn toàn với thị trấn có đôi chút nhộn nhịp. Không tiếng nhạc, tiếng xe. Chỉ có tiếng gió xào xạc trên những hàng hoàng yến rực rỡ. Những căn bungalow bằng tre và lá khô nằm thọt thỏm trong không gian ngập tràn màu xanh của cỏ cây. Bên trong Bungalow của chúng tôi, vừa đủ kê một cái giường, một cái bàn và một chiếc thang tre treo đồ. Những ngày ở Pai, tôi thường nằm vắt vẻo trên chiếc võng trước ban công, đọc cuốn sách ưa thích trong Kindle và tai nghe chim hót phía bên kia hàng cây. Thi thoảng tiếng gà trống nhà ai gáy lên những hồi ngắt quãng. Những lúc ấy, tôi chỉ ước những ngày ở Pai dài hơn và chậm đi.
Quầy check in ngay cổng vào Pai Country Hut
Tôi và anh vẫn còn lâng lâng cảm giác rùng mình ớn lạnh sau khi nhồi mình hơn 3 giờ đồng hồ trong chiếc xe bí bách. Lúc trên xe tôi chỉ ước mình đến Pai thật nhanh, và nếu trở lại Pai, tôi có lẽ sẽ không chọn cái xe quái quỉ này thêm một lần nào nữa, mặc dù nó là chuyến xe duy nhất từ Chiang Mai đến Pai. Cả hai chúng tôi đều mệt lả người, đến nổi ăn vội tô khaosoi trong thị trấn cho qua bữa trưa mà chẳng nhớ nổi nó có mùi vị gì. Sau bữa trưa, chúng tôi trở về bungalow đánh một giấc ngủ trong cái gió hiu hiu mát những ngày cuối năm.
_Trích Nhật ký hành trình Pai – Thái Lan
Một vài hình ảnh khác
Một resort ven sông
Trước một căn bungalow ở Pai Country Hut
Trong khuôn viên Pai Country Hut
Comments
Pai đẹp!!!
Author
Cảm ơn bạn đã ghé blog.
Pingback: Người tình ẩm ương – Pai P2 – The Free Soul Corner
Pingback: Nhìn lại một năm qua – The Free Soul Corner